Thứ Ba, 14 tháng 1, 2020

Chị lúc nào cũng "đặc biệt"

☺️Mình vui và cũng ngại nữa.

Có chàng trai "chẻ tủi" là nhân viên 1 hãng xe nhận ra mình, khi đi gửi đồ.

Mình hỏi: "Sao em biết chị dợ?
- Trong khi chị với e là 2 thế hệ?" (E sn 20x, mình 8x)
- Em cũng lạ, c chưa dạy e bao giờ.
- Nảy giờ chị còn chưa lột khẩu trang luôn á

Chai chẻ tủi: Em biết chị, nhìn mắt là biết nè!!

Tưởng nó bị phim nhập, khen mình "MẮT BIẾT" hay tư vấn mua sữa Hà Lan với trà ô Long gì chớ.
Phải thật tỉnh táo mới được


- Chị ở xóm nhà thờ ham? Em sau lưng nhà ông ABC.
- E thấy c đi lễ hoài, chị lúc nào cũng "đặc biệt".

Mình: Là do c mặc đồ đẹp hay do c bị khùn có tiếng luôn hả em? Lẽ nào

Thấy nó cười thôi, không dám trả lời
---
Nhìn lại dạo này thân tàn tạ quá, nên ngại.
Chị còn không nhận ra mình. Cám ơn em vì đã nhận ra chị nha.
---
Trong suy nghĩ nhanh của mình:
Từ hồi đi học, cái xóm nhỏ bé này, mình chỉ chơi với ai chung lớp, mấy chục năm nhiều khi không biết sau nhà mình là ai luôn á.

Ra đường thì bị cận cũng ít thấy ai.
Cũng không quan tâm ngoài ngõ ai làm gì, nói gì luôn, kiểu mặc kệ thiên hạ, ta cứ an nhiên mỗi ngày á.

Bạn bè xóm nhà lá ngày xưa nói mình, mày là đứa nổi bật nhất. Mình cũng không để ý.
Tới tận bây giờ mình cũng không biết mình nổi gì?

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Twitter Delicious Facebook Digg Stumbleupon Favorites More