Chủ Nhật, 12 tháng 1, 2020

Câu chuyện bên tô mỳ chả bò

🍂Ngưng kì kèo với món hàng rẻ bèo🍂

Nếu bạn mua 1 món hàng mà giá trị nó quá nhỏ, mua 1 món hàng để ăn, để dùng (chứ không phải để Kinh doanh nha).
Nếu giá đó bạn thấy ổn rồi. Thì cho người ta kiếm chút cháo.

Bạn thử nghĩ xem: Nếu lương của bạn 7 triệu/ tháng. Tự nhiên sếp tới kì kèo với bạn:
"Em ơi, cty khó khăn, bớt lương xuống giúp anh còn 6 triệu chín nha. Bạn chịu hông? 😂

Mình ít đi chợ lắm, sáng nay đi chợ mua ít giá (đỗ) về nấu mì Chả Bò ăn.



Thấy bạn kia cứ trả giá mãi bó rau của cụ bà già ơi là già. Bà bán bó rau đó 6k.
Bạn đó trả 5k hoài. Rồi hỏng biết có mua không. Do mình về trước rồi.

Do văn hóa VN mình thách giá, nên ra chợ hay đi đâu mọi người phải trả giá.

Nên người giàu hoặc người không thích sự mặc cả họ thích mua đồ ở siêu thị cho tiện.
Họ giành thời gian để làm việc khác.

Trước đây, mình cũng hay trả giá những thứ nhỏ nhặt lắm. Mua rau, mua kẹp tóc, mua linh tinh mình trả giá hết á.

Giờ thì khi mua cái gì giá trị nhỏ quá mình chỉ hỏi nhẹ nhàng: có bớt con ko cô? bà?chị?..
Họ cảm thấy ok họ bớt, nếu không bớt: mình thích thì vui vẻ mua. Vì giá đó mình chấp nhận được.
Ai giàu hơn đâu khi thắng họ mớ rau 1 ngàn, 2 ngàn đồng?

Hôm mình chở mẹ đi chợ trưa. Thấy có bà già bán rau: mà bà bị mù 1 mắt, cụt 1 tay.
Vẫn kiếm sống mưu sinh. Quý không các bạn?

Mình nhìn bà ái ngại: vì thấy bà thiệt thòi. Còn bà tự thấy mình bình thường, cười sảng khoái à.
Ai đi chợ thành. Có sạp rau gần sạp cá. Tìm bà bán rau bị cụt 1 tay, hỏng 1 mắt, rồi mua ủng hộ bà nha.

Sau hơn 1 năm lăn lộn kinh doanh. Mình mới ngộ ra: có những thứ nhỏ nhặt bạn nên bỏ xuống, hãy giành thời gian để trả giá, kì kèo lớn lao hơn.

Mình cũng có 1 người bạn. Bạn luôn bảo mình: "Nhi phải bỏ chữ tiền xuống, thì N mới kinh doanh thành công được".
Và mình đang học điều đó mỗi ngày
---
Ăn chả bò alo em: 0905.906.256

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Twitter Delicious Facebook Digg Stumbleupon Favorites More