Thấy ảnh cái chân bị tai nạn xe của mình, mà quá trời chuyện ùa về.
Khổ đến mức, mà nhớ lại vẫn nghẹn ngào. Nhưng chưa từng than thở với bất cứ ai, chỉ có người thân xung quanh nhìn thấy và thấu hiểu.
Với cái chân đó, đi máy bay tôi được đặt cách đi lối đi riêng & đẩy xe lăn đến thẳng cửa ra vào máy bay.
Vậy mà bạn tin không? tôi vẫn phải lang thang khắp Nha Trang đi mòn các con đường trung tâm để tìm mặt bằng, lết hết các chợ sỉ có tiếng ở Sài Gòn,...
Và vẫn khai trương cửa hàng như dự định.
Đau đến mức không biết đau là gì. Đến khi tái khám, Bác sĩ báo là: vết thương e nhiễm trùng rồi, thì lúc đó mới chịu ngồi 1 góc bệnh viện khóc ngon lành.
Nhiều khi muốn nói: Tôi cần giúp đỡ, xin giúp tôi. Mà cũng ko nói được, vì thật sự lúc đó chỉ có mình mới giúp được mình.
Nếu cuộc sống này, bạn có thể giúp được ai đó. Thì khi họ thành công, bạn sẽ là 1 phần tạo nên thành công của họ. Hãy tự hào vì mình đã cho đi.
Nếu ai đó, muốn nghe thêm về câu chuyện này. Hãy nói cho tôi biết, tôi sẽ kể bạn nghe
0 nhận xét:
Đăng nhận xét